Khi nhiệt độ bắt đầu tăng trở lại, mùa xuân ở Ngọc Lan thị tựa như thoáng chốc đã qua. Hôm qua còn mặc áo dài tay, hôm nay đã nóng đến mức phải thay sang áo cộc tay, quần đùi.
Hoa trong sân cũng đua nhau nở rộ, từng đóa từng đóa bung nở lộng lẫy. Mỗi ngày Tiêu Dã đều sẽ cắt một hai bông đem đặt ở thư phòng và phòng ngủ, nói là nhìn thấy thì lòng cũng thấy vui theo.
Nhưng đối với Quý Nam Tinh mà nói, cảnh đẹp lòng vui thật sự, chính là nhìn thấy Tiêu Dã mặc áo ba lỗ đứng giữa vườn hoa, cầm vòi tưới cây. Thanh niên Tiêu Dã ngày nào đã dần rũ bỏ nét non nớt của thiếu niên, vóc dáng ngày càng rắn rỏi, nam tính và mạnh mẽ. Vai rộng, eo thon, nhìn qua đã thấy rất vừa vặn để ôm.
Chính bản thân Tiêu Dã thì chẳng hề hay biết điểm thu hút của mình nằm ở đâu. Đang tưới hoa, hắn ngẩng đầu lên thì thấy Quý Nam Tinh đang chống cằm nhìn mình qua ô cửa sổ sát đất từ thư phòng. Hắn liền cong cong đôi mắt, nở nụ cười rạng rỡ với cậu, giây tiếp theo lại cố ý giơ vòi phun nước xịt thẳng lên kính, giống như muốn dọa Quý Nam Tinh nhảy dựng.
Nhưng Quý Nam Tinh chỉ thản nhiên thu hồi ánh mắt, vẻ mặt điềm tĩnh như thường, quả nhiên, mấy người đẹp trai đều đổi sắc mặt bằng trí não cả rồi.
Tưới xong hoa, Tiêu Dã lại lấy dụng cụ ra lau sạch nước bám trên cửa kính, tiện thể lau luôn toàn bộ cửa sổ sát đất sáng bóng không tì vết.
Thấy Quý Nam Tinh cúi đầu đọc sách, chẳng hề để ý đến mình, Tiêu Dã liền gõ nhẹ lên kính. Khi Quý Nam Tinh ngẩng đầu lên, hắn liền hà hơi lên mặt kính, vẽ một hình trái tim, sau đó còn dùng tay làm động tác bổ sung, sợ cậu không nhìn rõ nên suýt nữa thì dán cả người lên cửa kính luôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT