Từ nhà họ Thang đi ra, Hạ Quân Ngạn vẫn còn vẻ mặt bừng tỉnh ngộ: “Sao tôi lại không nghĩ đến nhỉ, nhà cửa không có vấn đề, cũng không thấy âm khí, bùa chú với la bàn cũng chẳng có phản ứng gì, vậy khả năng lớn chính là vấn đề ở người rồi!”
Tiêu Dã nói: “Anh suy nghĩ quá cực đoan rồi, mới nghe cô ấy miêu tả mấy tình huống liền mặc định đó là sự kiện thần quái. Kết quả tìm mãi không ra vấn đề liền cho là có quỷ.”
Hạ Quân Ngạn cười hì hì: “Vẫn là tiểu Nam Tinh lợi hại, may mà cậu ra tay. Dạng này có phải bệnh tâm thần phân liệt không? Hay là kiểu hoang tưởng?”
Tiêu Dã đáp: “Có thể đấy. Trước từng gặp một trường hợp tương tự, một người sống một mình, sáng nào cũng thấy trong nồi có món ăn đang nấu, cứ tưởng gặp phải ốc đồng cô nương, cuối cùng phát hiện là chính mình mỗi ngày tầm 3–4 giờ sáng tỉnh dậy đi nấu, rồi lại quay về giường ngủ. Sau đó tỉnh dậy liền quên sạch, tưởng thật có người nấu giúp mình. Sau cùng được chẩn đoán là tâm thần phân liệt.”
Hạ Quân Ngạn nghe xong cũng có chút cảm thán: “Cô gái kia nhìn bình thường như vậy, loại bệnh này chắc khó chữa lắm nhỉ? Một cô gái xinh đẹp như vậy, lại có điều kiện gia đình tốt, nếu thật sự bị chẩn đoán mắc bệnh tinh thần, thì đối với cô ấy đúng là đả kích lớn.”
Quý Nam Tinh lắc đầu: “Không hẳn là bệnh đâu.”
Hạ Quân Ngạn và Tiêu Dã đồng thời ngạc nhiên: “Hả? Là ý gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT