Thành phố vẫn ồn ào náo nhiệt như mọi khi, nhưng đến đêm thì mới thật sự là thời khắc pháo hoa nhân gian dày đặc nhất.
Những hàng dài xếp trước các cửa tiệm ăn uống, tiệm trà sữa chật kín các cành trai cô gái, Du Thư Ngang len qua giữa đám đông, cảnh tượng thịnh thế thái bình như vậy là điều cậu ta chưa từng thấy qua.
Suốt mười lăm năm sống trong giới hạn của mình, cuộc đời cậu ta luôn bị việc học hành vô độ chiếm lấy. Cậu ta và em trai là con cầu tự, cha mẹ sinh ra họ khi đã lớn tuổi, nghe nói là sau khi cầu bà đồng, dùng cách gì đó mới có thể mang thai được hai anh em.
Trước đây Du Thư Ngang không biết chuyện này, đến khi chết đi rồi mới hiểu ra, cậu ta và em trai là kết quả bị ép buộc ra đời, ngay từ đầu đã không nên tồn tại, cho nên bọn họ vốn đã bị định sẵn là không thể sống đến tuổi trưởng thành.
Khi đó cậu ta còn chưa hiểu rõ tương lai của mình. Khi hai anh em chào đời, na mẹ đã ngoài bốn mươi, đến khi họ lên mười lăm thì ba mẹ đã sáu mươi tuổi. Cậu ta biết, từ đó về sau cái gọi là gia đình ấy, cả em trai nữa, đều sẽ là trách nhiệm của cậu ta. Cho nên cậu ta chưa từng dám lơi lỏng, luôn trong trạng thái căng như dây đàn.
Sau khi chết ba năm, nếu không phải bị thù hận dẫn dắt đi giết người, thì cũng là bị thiên sư bắt giữ giam cầm. Lần đầu tiên có thể tự do bước đi giữa phố xá phồn hoa náo nhiệt như bây giờ, với cậu ta mà nói, là lần đầu tiên trong đời.
Cũng giống như lần đầu tiên, cậu ta có thể bình tĩnh mà quan sát thế giới này. Rõ ràng thế giới này chưa từng tử tế với cậu ta, vậy mà cậu ta vẫn cảm thấy thế giới này thật tốt, thứ không tốt chỉ là những kẻ đáng chết kia mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT