Giường của Du Thư Lỗi kê sát cửa sổ, hôm nào thời tiết quang đãng, ban đêm ánh trăng sẽ theo khung cửa len vào.
Cậu ta tựa ngồi trên giường, lấy vệt sáng từ ánh trăng làm ranh giới, cả người bị bóng tối bao phủ.
Phòng ký túc bốn người mà giờ chỉ có ba, Tiêu Dã chưa từng ngủ lại đây vào buổi tối, hai chiếc giường còn lại lần lượt phát ra tiếng hít thở đều đều, có chút hơi giống tiếng ngáy, tuy không lớn lắm nhưng lại vô cùng rõ ràng trong không gian yên tĩnh đến lạ thường này.
Ánh trăng vỗ về ru ngủ, còn Du Thư Lỗi lại không tài nào ngủ được.
Đã bao lâu rồi không có ai gọi cậu ta bằng cái tên đó? Vậy mà hôm nay lại có người hô lên cái tên đã bị vùi sâu vào quá khứ, khiến Du Thư Lỗi có cảm giác như thể mình vừa từ một người khác trở về làm chính mình.
Cái mùa hè ba năm trước là đoạn ký ức mà cậu ta không dám nhớ lại cho đến tận bây giờ ánh mặt trời gay gắt như thiêu, mồ hôi vĩnh viễn chảy không ngừng, tiếng ve kêu râm ran khiến người ta bực bội, ba mẹ già nua bất lực, và cả sự sụp đổ hoàn toàn sau khi mất đi anh trai.
Cậu ta và anh trai là anh em song sinh, tuy khuôn mặt giống nhau nhưng tính cách lại hoàn toàn đối lập. Cậu ta thì hiền hòa hướng nội, nhát gan lại do dự, làm gì cũng dài dòng chậm chạp, còn mềm lòng dễ bị thuyết phục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play