Không biết là nhà ai, đang đón giao thừa trong nhà, chờ đồng hồ điểm mười hai xong liền chạy ra đốt pháo hoa. Pháo ống từng tràng từng tràng nổ tung giữa không trung.
Tiếng pháo vang dồn dập bên tai, không tài nào che nổi tiếng tim Tiêu Dã đập thình thịch như trống trận.
Cảm giác mềm ấm trên môi, mùi hương quanh quẩn trong mũi chính là hơi thở hắn đã quá quen thuộc, quen đến mức không thể nào quen hơn được nữa. Hắn muốn xác nhận những gì đang diễn ra trước mắt có phải thật không, nhưng lại giống như bị niệm chú định thân, toàn thân không động đậy nổi.
Ánh sáng từ pháo hoa khi sáng khi tối chiếu lên người hai người.
Quý Nam Tinh chậm rãi mở mắt ra, vừa ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt khiếp sợ của Tiêu Dã. Cậu khẽ cười, hơi nghiêng đầu nhìn hắn: “Không thở nữa là sắp nghẹt chết rồi đấy.”
Tiêu Dã được nhắc nhở mới giật mình phát hiện mình quên cả thở. Hắn quay đầu đi, đột nhiên ho khan hai tiếng, hít sâu mấy hơi rồi mới quay lại nhìn Quý Nam Tinh, nhìn một cái vẫn chưa xác định được, liền nhìn thêm vài lần nữa.
Ngay lúc Quý Nam Tinh chuẩn bị rút tay ra, Tiêu Dã đột ngột trở tay nắm lấy tay cậu, như thể sợ người này chạy mất, hoặc sẽ giống như giấc mộng mà đột nhiên biến mất. Hắn nắm thật chặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT