Cao gia mời thầy trừ tà đến, sau lại bị điều về, tiễn đi. Người đó nuôi tiểu quỷ, bị Cục Quản lý siêu độ, lại còn chưa làm thủ tục nhập cảnh huyền thuật chính quy đã lén sử dụng, thậm chí còn điều khiển tiểu quỷ muốn nuốt âm hồn. Tình tiết nghiêm trọng, bị phạt một khoản tiền kếch xù. Cao gia không chỉ phải nộp đủ số tiền đó, còn phải bỏ thêm ra không ít mới dàn xếp xong.
Ông cụ Cao không chết, được cứu sống trong tình trạng ngặt nghèo, nhưng vì trước đó tinh thần bị giày vò quá mức, luôn trong trạng thái căng thẳng cao độ, lần này đổ bệnh liền không còn đứng dậy nổi nữa. Ông ta chỉ có thể nằm liệt trên giường nửa sống nửa chết, đến cả nói chuyện cũng lắp bắp không rõ.
Cao Tông Nghị và Điền Bội không thể ở bệnh viện túc trực. Ông cụ Cao ngã bệnh, công ty còn vô số việc cần người xử lý. Mấy năm nay ông cụ Cao vẫn nắm quyền công ty chặt như đinh đóng cột, chưa từng buông tay, mà Cao Tông Nghị thì lại kiểu mặc kệ hết mọi chuyện, chỉ có Điền Bội còn có thể gồng gánh được đôi chút, nhưng dẫu sao bà cũng không mang họ Cao, rất nhiều chuyện bà không có quyền quyết.
Cuối cùng vẫn là Cao Hựu Lâm ngồi xe lăn ra mặt, tạm thời ổn định cục diện. Về mặt tình cảm, anh ta có thể chưa chín chắn, chỉ nhìn được gần chứ không nhìn xa, nhưng vì tính hướng đặc biệt nên từ nhỏ đã bị huấn luyện để hấp thụ ánh sáng phía trước. Ông cụ Cao luôn xem anh ta là người thừa kế mà bồi dưỡng, có không ít thứ mà ngay cả ba anh ta Cao Tông Nghị  cũng không được tiếp xúc, đều được giao hết cho anh ta.
Đến khi thật sự nắm quyền xử lý việc công ty, Cao Hựu Lâm mới dần nhận ra vấn đề giữa anh ta và Cốc Ngữ là gì, chính là trách nhiệm.
Anh ta nhìn như có rất nhiều thứ, từng đi qua nhiều nơi, từng có nhiều kiến thức. Một câu của anh ta có thể giải quyết 90% vấn đề trong cuộc đời của Cốc Ngữ, nhưng anh ta vẫn không trưởng thành bằng Cốc Ngữ, bởi vì anh ta chưa bao giờ thật sự hiểu được sức nặng của hai chữ trách nhiệm.
Chỉ đến khi anh ta gánh vác gánh nặng của nhà họ Cao, tiếp quản vị trí của ông nội, quay đầu nhìn lại chính mình khi xưa, anh ta mới bàng hoàng nhận ra mình đã từng ngây thơ và non nớt đến mức nào. Một người chưa từng thật sự bước ra khỏi tháp, thì làm sao có thể gánh nổi trách nhiệm đời người?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play