Trong tay cầm hai phần trứng gà tử mới ra lò còn tỏa hương nghi ngút, Tiêu Dã vừa quay đầu đã không thấy người lẽ ra phải đi phía sau mình, vội vã đảo mắt tìm quanh, xuyên qua đám người đang xếp hàng mới trông thấy Quý Nam Tinh đang đứng ở đầu giao lộ, không biết đang trò chuyện gì với ai đó.
Vừa chạy tới liền nghe thấy nam sinh kia buột miệng mắng một tiếng má nó, sắc mặt Tiêu Dã lập tức trầm xuống.
Trước mặt Quý Nháo Nháo, hắn luôn chú ý không buột miệng nói mấy từ kiểu này. Tuy có lẽ chỉ là một câu chửi cửa miệng theo thói quen, nhưng hắn sợ lâu ngày thành tật, một ngày nào đó trong lúc nói chuyện với Quý Nháo Nháo lại lỡ miệng, bản thân không nói thì thôi, đương nhiên cũng không thích nghe người khác nói mấy lời như vậy trước mặt Quý Nháo Nháo, nhất là một người xa lạ chẳng quen chẳng biết.
Tiêu Dã mang vẻ không vui bước nhanh qua, đưa trứng gà tử cho Quý Nam Tinh:
“Ăn nhanh đi, còn nóng. Nguội rồi là sẽ mềm mất đấy.”
Quý Nam Tinh “ừ” một tiếng, rồi quay sang Cốc Ngữ: “Anh Hựu Lâm chưa nói với anh à? Hôm ăn cơm hôm đó bọn tôi đã nhìn ra rồi, chỉ là anh giả gái quá đạt, người bình thường không nhìn ra thôi.”
Tiêu Dã nghe mà hơi nhíu mày. Anh Hựu Lâm, ăn cơm, giả gái mấy từ đó ghép lại nghe kiểu gì cũng thấy kỳ kỳ quái quái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT