Phúc Sơn vốn dĩ ngay từ lúc mới xây dựng đã thuộc dạng khu nhà ở giá trên trời, qua nhiều năm, giá cả càng leo thang, vẫn cứ là giá trên trời như thế.
Chỉ riêng phí quản lý bất động sản hằng năm ở đây cũng đủ để mua một căn hộ nhỏ ở mấy thành phố tuyến ba. Vì thế dọc đường từ cổng lớn vào khu, cảnh quan cây xanh tuy chưa đến mức như vườn sinh thái, nhưng chắc chắn là do nhân viên chuyên nghiệp định kỳ bảo dưỡng và thiết kế.
Thế nhưng vừa bước vào khu vực nhà họ Lư, cảnh quan xung quanh lập tức trở nên hỗn loạn, cây cối um tùm mọc tự do, cỏ dại trên mặt đất như chưa từng có ai xử lý, cứ thế vươn mình theo ánh nắng. Có chỗ cỏ mọc cao gần đến ngang lưng người. Sao nơi này lại không có ai ở, phí bất động sản cao đến thế, cũng không đến mức để chỗ này hoang vu đến vậy chứ.
Không biết có phải do thảm thực vật rậm rạp hay không, Tiêu Dã cảm thấy không khí nơi này có gì đó là lạ, liền hạ giọng hỏi Quý Nam Tinh: “Nháo Nháo, cậu có cảm thấy chỗ này hơi âm u không?”
Dung Thành hiện giờ nhiệt độ vào khoảng hơn mười độ, không nóng không lạnh, rất dễ chịu, cho dù là đứng trong bóng cây, với lớp quần áo họ đang mặc cũng không nên cảm thấy lạnh. Nhưng từ khi bước vào khu nhà họ Lư, Tiêu Dã liền có cảm giác lạnh lẽo len lỏi khắp tứ phía.
Quý Nam Tinh khẽ “ừ” một tiếng: “Nơi này âm khí rất nặng.”
Đứng bên ngoài thì không nhận ra vấn đề bên trong, nhưng vừa bước vào khu vực này, Quý Nam Tinh đã lập tức cảm nhận được âm khí dày đặc tỏa ra khắp nơi. Rõ ràng ở đây đã bị người ta bày trận pháp, ngăn không cho âm khí thoát ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT