Ngay khi Quý Nam Tinh vừa thả tiểu quỷ ra khỏi Kim Linh, chuông gió treo bên cửa sổ lập tức vang lên một tiếng lanh lảnh.
Tiêu Dã liếc mắt nhìn chuông gió, lại liếc quanh căn nhà trống rỗng, bật cười: “Đúng là khí cụ dò âm hồn sống luôn. Mà cậu bé kia là chuyện gì?”
Quý Nam Tinh lắc đầu, đón lấy ly nước Tiêu Dã đưa cho, nhấp một ngụm rồi nói: “Chưa rõ, hỏi thử sẽ biết.”
Xét theo trạng thái, tiểu quỷ kia giống như chết vì bệnh, nhưng trên người lại có luồng oán khí của kẻ đột tử. Tuy nhiên, loại oán khí này không mãnh liệt, ít nhất không đến mức đủ để hóa thành chấp niệm, nhưng nó lại khiến cậu bé không thể rời khỏi dương gian.
Quý Nam Tinh đốt một nén nhang. Tiểu quỷ đang tò mò nghịch chuông gió ngửi thấy mùi hương liền bay tới, hít sâu hai hơi, khuôn mặt hiện rõ sự khoan khoái: “Hóa ra hương này lại thơm đến vậy, mới ngửi đã thấy dễ chịu rồi. Đây là lần đầu tiên em ngửi thấy mùi hương đó!”
Quý Nam Tinh ngồi xuống sofa, nhìn cậu bé hỏi: “Tên em là gì?”
Tiểu quỷ vừa say mê ngửi hương vừa đáp: “Em tên Đậu Đậu, năm nay bảy tuổi, à không đúng, chắc phải nói là hưởng thọ bảy tuổi, đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play