Khoảnh khắc nhận ra mình bị lừa, cả người Đổng Kỳ như sụp đổ, tê dại như trời sập. Cậu ta đã tính tới đủ mọi loại kịch bản lừa đảo.
Nào là bán lá trà ế, nào là táo không bán được, người nhà bị bệnh, công ty gặp rắc rối tài chính, những kịch bản ấy cậu ta đều đã nghĩ qua, còn tự nhủ phải luôn đề phòng, không để bản thân rơi vào cảnh yêu đương mù quáng.
Thế nhưng, vẫn trúng chiêu.
Thứ Sáu, sau khi thi thử xong là buổi họp phụ huynh đầu tiên của lớp 12. Từ sáng sớm cả trường đã rục rịch, thành tích như lưỡi đao treo lơ lửng trên đầu, không biết sẽ chém mạnh hay nhẹ tùy xem rơi trúng ai.
Mọi người đều lo lắng không biết giáo viên chủ nhiệm sẽ nói gì với phụ huynh, và lần công bố điểm này sẽ ra sao. Trong khi đó, Đổng Kỳ mặt trắng bệch, ngồi thất thần như mất hồn.
Trương Nguyên vừa nhìn đã biết là có chuyện, vội đặt phần ăn sáng xuống, vừa quan sát nét mặt vừa hỏi: “Cậu bị sao thế? Nhìn như mất hồn vậy.”
Đổng Kỳ đột nhiên sụp đổ, ôm lấy Trương Nguyên khóc òa lên: “Tớ bị lừa rồi! Giờ phải làm sao đây! Tớ tiêu đời rồi! Hay là lên sân thượng nhảy xuống cho xong! Sống còn ý nghĩa gì nữa huhu”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT