Trình Phụng Hiền không tìm được sợi dây chuyền bị ném xuống dưới lầu, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, cả người run rẩy đến mức không thể khống chế, hoảng loạn vô cùng bởi vì đó là vật liên quan đến tính mạng của ông ta, nếu không có, ông ta thật sự không dám tưởng tượng hậu quả sẽ đáng sợ đến mức nào.
Rõ ràng tận mắt thấy ba mình ném sợi dây chuyền từ phòng bệnh trên lầu xuống đây, cũng chẳng có chướng ngại gì giữa đường, vậy mà lại không tìm được. Tại sao có thể như vậy?
Trình Phụng Hiền cố gắng trấn định, đi tìm nhân viên bệnh viện hỏi xem có ai nhặt được vòng cổ ở bãi cỏ hay không, biết được hôm nay vẫn chưa có nhân viên vệ sinh nào đến cắt cỏ, liền làm ầm lên đòi xem camera khu vực ra vào.
Đáng tiếc là dù hành lang bệnh viện có lắp camera, nhưng khu vực bãi cỏ vốn cấm giẫm đạp thì lại không có camera giám sát, mà lượng người ra vào bệnh viện thì quá lớn, hoàn toàn không có cách nào tra được đầu mối.
Trình Phụng Hiền nóng nảy đến mức muốn phong tỏa cả bệnh viện, bắt đầu soát người toàn bộ.
Nhưng ông ta đâu có quyền hạn lớn đến vậy.
Để nhanh chóng tìm lại vòng cổ, Trình Phụng Hiền thậm chí gọi báo cảnh sát, nói mình lỡ tay ném mất một sợi dây chuyền trị giá 3000 vạn, yêu cầu bệnh viện lập tức tổng kiểm tra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play