Thích Thụy Phương ở nhà ổn định lại tâm trạng, không ngừng nhớ lại cảnh hôm đó Tiêu Dã đưa bùa hộ thân cho anh ta. Càng nghĩ càng cảm thấy Tiêu Dã hẳn là đã nhìn ra hoặc đoán được điều gì đó nên mới cố ý đưa bùa cho mình.
Nhưng sự việc lần này quả thật đã đánh sập những cố chấp mà nhiều năm qua anh ta luôn ôm giữ.
Anh ta luôn phản cảm với chuyện này, hoàn toàn là do bà nội mà ra.
Một người ông già cố chấp đến mức cho rằng không có con trai thì tuyệt tự, một bà cụ gần như đã khắc mê tín vào tận xương tủy.
Mẹ của anh ta không phải là người yêu đầu của ba, trước đó đã từng quen vài người nhưng đều bị bà cụ phá cho tan vì bát tự không hợp. Mãi mới vừa lòng được một người thì lại vì chọn ngày cưới mà loạn một phen.
Ba cậu ấy cũng không phải kiểu người cổ hủ, hiếu thảo mù quáng. Từ khi có gia đình riêng thì gần như chẳng mấy khi về quê, mỗi năm nhiều lắm cũng chỉ về một lần. Ông ấy biết rất rõ mẹ mình là hạng người thế nào, cho nên ngay cả khi vợ mang thai cũng không hề nói với bà.
Đứa đầu tiên là con gái, điều này khiến bà nội như phát điên, cứ luôn miệng chửi nào là sinh không đúng giờ, thời gian không hợp, còn nói cháu gái bát tự xấu, có đứa con gái này thì nhà họ sẽ chẳng bao giờ có được cháu đích tôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT