Công viên giải trí có nhiều trẻ con, lúc bọn nhỏ nô đùa thì người lớn cũng có thể thở phào nhẹ nhõm được đôi chút.
Trương Duyệt hầu như tuần nào cũng đưa con trai đến đây. Nhà cô có đứa bé tinh lực dồi dào, nghịch ngợm không ngừng, đưa đến đây chơi nửa ngày, để nó xả bớt năng lượng, buổi tối về nhà sẽ dễ ngủ hơn.
Vì tuần nào cũng đến hai ba lần, dù trung tâm thương mại mới khai trương không lâu, cô cũng đã rất quen thuộc nơi này. Vừa hay hôm nay con trai còn rủ được mấy bạn học mẫu giáo đến chơi cùng, có người quen chơi chung khiến cô càng yên tâm hơn.
Ai ngờ cũng chính vì vậy mà cô hơi lơ là cảnh giác, để tâm theo dõi con trai bị xao nhãng. Đến khi phát hiện đã một lúc lâu không thấy con đâu, trong lòng Trương Duyệt lập tức hoảng hốt, nhưng nghĩ đây là trung tâm thương mại, khắp nơi đều có người, có camera, chắc là không có chuyện gì lớn.
Thấy một cậu bé bạn chơi chung lúc nãy, Trương Duyệt vội vàng kéo nó lại hỏi: “Dương Dương đâu? Cháu có thấy Dương Dương không?”
Cậu bé đang chơi đuổi bắt với người khác, phía sau địch thủ sắp đuổi tới nơi, vội vàng giãy tay thoát khỏi cô: “Không biết, không thấy đâu!”
Nói xong lập tức chạy tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT