Gió lạnh đầu thu thổi qua, xuyên qua lớp pha lê ngoài cửa sổ len lỏi vào trong, ánh đèn lặng lẽ tỏa sáng, thu hút những con côn trùng nhỏ bị ánh sáng hấp dẫn mà lưu luyến không rời.
Du Tư Hành đứng im lặng tại chỗ, biểu cảm trên mặt khuất trong bóng tối, khiến người ta không nhìn rõ được là vui hay buồn.
Góc phòng bị ánh trăng bỏ lại, ánh sáng không thể chiếu tới nơi đó, Quách Tầm đứng ở trong bóng tối, hai tay nắm chặt lấy vạt áo trước ngực, vẻ mặt đầy bất an. Cậu không ngờ sẽ có ngày lại được gặp Du Tư Hành lần nữa.
Du Tư Hành giờ đã là một người đàn ông chững chạc và trầm ổn, còn bản thân cậu lại chỉ là một u hồn u ám, đáng sợ.
Đối diện với nhau trong yên lặng một hồi lâu, lâu đến mức Quách Tầm cũng không nhịn được mà khẽ lui về sau nửa bước, thân ảnh rút sâu hơn vào trong góc tối.
Dù sao vẫn là sợ hãi. Có lẽ đây mới thật sự là ý nghĩa chân chính của việc người và quỷ cách biệt. Dù khi còn sống từng thân thiết đến đâu, sau khi chết đi hóa thành quỷ, tất cả cũng không còn như trước nữa.
Hành động của Quách Tầm dường như khiến Du Tư Hành bừng tỉnh. Đến lúc này, anh mới ý thức được tất cả trước mắt không phải là mơ. Anh như sợ dọa người trong góc bỏ chạy, nhẹ nhàng bước lên hai bước, có chút dè dặt hỏi: “A Tầm, là em sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play