“Đúng đúng, cậu cứ nói với thầy như vậy đi, cứ bảo là tôi với bạn học ăn nhầm đồ bị đau bụng nên xin nghỉ. Ừ ừ, tôi có hai đứa bạn cũng xin nghỉ vì lý do này, tụi tôi sẽ chú ý an toàn, cảm ơn ba!”
Trương Nguyên hài lòng cúp điện thoại, quay sang nhìn Tiêu Dã và Quý Nam Tinh:
“Xong xuôi!”
Vừa rồi anh nghe Quý Nam Tinh gọi điện cho trợ lý sinh hoạt ở nhà, còn nhờ người đó giúp Tiêu Dã xin nghỉ luôn, lý do cũng là ăn nhầm đồ đau bụng. Dù sao ba người họ lúc nào cũng đi chung với nhau, hai người kia bị đau bụng mà anh không bị thì nghe cũng không hợp lý cho lắm, thế là anh cũng gọi cho ba xin nghỉ luôn.
Tiêu Dã cười cười: “Ba cậu cũng tin cậu thật đấy, chẳng thèm hỏi han gì đã giúp cậu nói dối xin nghỉ luôn rồi.”
Trương Nguyên cùng hai người bỏ cặp ở nhà Quý Nam Tinh xong, vừa đi vừa nói: “Vì ba tớ luôn nói việc học rất quan trọng, nhưng người thì không thể học đến chết, phải rèn luyện bản thân trong cuộc sống. Ba tớ hồi còn trẻ cũng không phải dạng khuôn phép gì, đi học là trốn học như cơm bữa.”
Thế nên từ nhỏ tới lớn, ba Trương Nguyên luôn cho anh quyền tự do lớn nhất, còn hay nói con trai phải ra ngoài va vấp rèn luyện mới trưởng thành được, chứ ông không muốn nuôi ra một đóa hoa trong nhà kính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play