Bên ngoài, Mộ Xuân dẫn theo đội ngũ vẫn luôn trong trạng thái sẵn sàng nghênh địch. Đây là nơi từng tích tụ oán khí suốt 30 năm, nếu vong hồn bên trong thật sự nổi loạn, quỷ khí mất khống chế, nguyên cả con phố này đều sẽ gặp nạn.
Nhưng bọn họ cứ chờ rồi lại chờ, chờ qua thời điểm hung hiểm nhất, mây đen trên trời cũng tản đi, bên trong vẫn yên tĩnh không một tiếng động, không hề có chút biến động nào.
Ngay lúc Tiêu Dã không nhịn được muốn leo lên tường viện ngó vào trong, nhóm Quý Nam Tinh đã bước ra ngoài.
Tiêu Dã vội vàng chạy tới: “Nháo Nháo! Thế nào rồi, cậu có bị thương không?”
Quý Nam Tinh lắc đầu: “Không sao, rất thuận lợi, chỉ là tiêu hao hơi nhiều một chút, hơi đói bụng.”
Nghe cậu nói tiêu hao nhiều, Tiêu Dã lập tức vươn tay nửa đỡ nửa ôm người đi về phía căn lều dựng sẵn: “Tôi đã sớm lo cậu đói, đồ ăn chuẩn bị sẵn hết rồi, có phải rất mệt không? Cậu đừng động đậy, để tôi đút cho ăn.”
Mộ Xuân nhìn về phía Hà Lang đi ra phía sau: “Tình huống thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT