Sau khi Lê Thiến trở về, Quý Nam Tinh không rõ cô chung sống với người nhà họ Lê ra sao, nhưng thỉnh thoảng cậu cũng biết được một chút tin tức về Lê Thiến qua báo chí.
Cậu thấy cô xây hết khu nhà này đến khu nhà khác, mở trường học, mang hy vọng đến cho những bé gái từng bị giam cầm nơi núi sâu. Mỗi khi đất nước xảy ra thiên tai nhân họa, quỹ từ thiện do cô tổ chức luôn là đơn vị đầu tiên góp tiền góp sức.
Để gây quỹ cho việc học hành và các hoạt động từ thiện, Lê Minh Điện Ảnh tất nhiên không thiếu tuyên truyền, dùng chính công ty sản xuất phim và đội ngũ truyền thông để đóng gói hình ảnh cho cô.
Một hai năm thì có thể bị cho là chiêu trò, là tư bản tạo kịch bản, nhưng Lê Thiến kiên trì cả đời với sự nghiệp này. Mỗi lần đối mặt hiểm nguy động đất, lũ lụt… đều thấy bóng dáng đỏ rực của cô lao đến hiện trường.
“Nhà từ thiện lớn” bốn chữ ấy nghe thì đơn giản, nhưng lại nặng tựa núi. Khi Lê Thiến qua đời, những đứa trẻ từng được cô đưa ra khỏi núi sâu đều từ khắp nơi trên thế giới trở về để tưởng niệm. Không ít người từng nhận được sự giúp đỡ từ cô trong hoạn nạn cũng tự phát đến tiễn biệt.
Một năm sau ngày mất của cô, em gái cô  Lê Hân, khi ấy đã là một tác gia có tiếng, xuất bản một cuốn sách tên “Hắn là cô ấy”.
Câu đầu tiên trong sách là:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play