Ở ghế sau xe, Tiêu Dã ngáp một cái, mở hé cửa sổ, gió sớm lùa vào làm hắn tỉnh táo ra đôi chút. Hắn xoa mắt, nói: “Mới sáu giờ, trời vừa sáng đã chạy ra ngoài, tên này tinh thần cũng tốt thật đấy. Nháo Nháo, gã đi tìm con hồ ly kia à?”
Quý Nam Tinh vừa ăn bánh rán bảo tiêu mua giúp, vừa gật đầu: “Chắc vậy. Con hồ ly đó hôm qua đến nhà họ Chu, bị trận pháp làm bị thương, nên lừa gã đến nơi cất giấu bản thể, chắc định ăn gã để dưỡng thương.”
Hôm qua cậu đã nhờ âm hồn là anh Chương theo dõi Phùng Tử Vũ, dĩ nhiên biết con quỷ hồ kia đã hút không ít dương khí của gã tối qua. Sáng nay thấy Phùng Tử Vũ lại cùng đi ra ngoài, rất có khả năng là đi tìm con hồ ly kia.
Tiêu Dã thấy cậu ăn đến phồng cả má, nhịn không được đưa tay chọc một cái, bị Quý Nam Tinh liếc một cái xem thường, Tiêu Dã cười thu tay lại: “Sao cậu biết con hồ ly đó hôm qua đến nhà họ Chu?”
Quý Nam Tinh: “Tôi bố trí trận pháp, có người chạm vào là tôi cảm ứng được.”
Tiêu Dã sợ cậu nghẹn, vặn giúp cậu chai nước trái cây: “Con hồ ly đó có dễ đối phó không? Loại đó tính là yêu rồi ha? Có mấy trò như mê hoặc lòng người không? Có cần gọi thêm người tới giúp không?”
Quý Nam Tinh lắc đầu: “Không cần, mấy thứ này dễ xử lý hơn quỷ nhiều.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT