Thứ Hai, Quý Nam Tinh cũng quay lại trường đi học. Vừa bước vào lớp, phòng học vốn đang ồn ào náo nhiệt lập tức im bặt trong chớp mắt, sau đó lại bùng lên tiếng hoan hô nhiệt liệt.
Đặc biệt là Tưởng Đường Đường làm ầm ĩ nhất, đứng cả lên ghế, hận không thể vỗ cho cậu một cái lạp lạp thao:“Học thần, cậu về rồi! Hoan nghênh học thần trở về!”
Quý Nam Tinh có đôi khi thật sự không hiểu nổi mấy cô gái hay ngượng ngùng kiểu đó, cứ hoạt bát rộng rãi như vậy, chẳng khác nào chẳng biết đến mấy chữ sợ người lạ là gì. Tuy cũng rất đáng yêu, nhưng khi ánh mắt mọi người dồn lên người cậu vì cô ấy, Quý Nam Tinh lại cảm thấy chẳng đáng yêu chút nào.
Đi phía sau, Tiêu Dã kéo Quý Nam Tinh trở về chỗ ngồi, vẻ mặt ghét bỏ nhìn Tưởng Đường Đường: “Cậu nhảy đến ghế cũng muốn gãy luôn rồi đấy.”
Tưởng Đường Đường hừ một tiếng, xán lại trước mặt Quý Nam Tinh hỏi han ân cần, Tiêu Dã thì y như hộ hoa sứ giả, chắn xung quanh không cho ai tới gần: “Các cậu làm gì thế hả! Tránh hết ra! Má, ai ăn trộm vặt của tôi vậy!”
Cho đến khi chuông vào tiết tự học buổi sáng vang lên, đám bạn học mới giải tán, còn trên bàn Quý Nam Tinh thì đã chất đầy đồ ăn vặt các loại.
Các bạn học vốn không biết hôm nay cậu sẽ đi học lại, đống đồ ăn kia đều là góp từ kho tàng đồ ăn vặt bí mật của mọi người, thậm chí có người còn dâng luôn cả phần ăn sáng của mình lên bàn học thần, coi như để an ủi tinh thần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play