“Quý khách thân mến, thành phố Ngọc Lan…”
Cùng lúc tiếng phát thanh trong khoang vang lên, những hành khách đã ngồi máy bay mấy tiếng đồng hồ lần lượt tháo dây an toàn đứng dậy. Chờ nhóm người phía trước đi gần hết, Tiêu Dã mới đứng lên duỗi người.
“Cuối cùng cũng về tới nhà rồi, ngồi mấy tiếng liền một chỗ đủ khiến người ta mệt chết, cậu đói không? Chút nữa muốn ăn gì?”
Tiêu Dã vừa nói vừa giơ tay nhìn đồng hồ: “Thời gian có hơi muộn, hay là tôi gọi cho Trương Nguyên, hỏi cậu ấy có muốn ra ngoài ăn khuya không?”
Thành phố Ngọc Lan có nhiệt độ thấp hơn Biên Thành một chút, buổi tối gió thổi qua lạnh hơn hẳn, mặc áo ngắn tay thì không chịu nổi. Quý Nam Tinh lúc này đang lấy áo khoác từ trong ba lô ra, nghe vậy nói: “Gọi cơm hộp mang về nhà ăn đi, tôi hơi mệt, không muốn ăn ngoài.”
Tiêu Dã gật đầu: “Được, tôi đặt trước, chắc lúc mình về đến nhà là hàng giao tới luôn.”
Biên Thành cái gì cũng tốt, trái cây thì ngon, có điều ăn thịt hơi nhiều, nhất là trong khu trại sa mạc, muốn ăn chút rau quả cũng không dễ. Bây giờ vừa về lại thành phố, cả hai cũng chẳng còn thèm thịt nữa, bèn đặt một đống đồ ăn thanh đạm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT