Quý Nam Tinh đã ngủ, điện thoại di động đặt trên bàn cũng quên tắt đi. Có thể như vậy mà cứ nhìn cậu ngủ, Tiêu Dã đương nhiên luyến tiếc tắt video, bèn giấu điện thoại vào dưới một chồng sách trên bàn học, còn cẩn thận tắt cả âm thanh, tránh để tiếng trong lớp học bên này đánh thức người bên kia.
Điều chỉnh đủ mọi góc độ, xác định chỉ có mình nhìn thấy được, bạn học ngồi phía sau cũng không thấy được, lúc này hắn mới thở phào một hơi, ghé xuống bàn, nhìn chằm chằm màn hình mà cười ngây ngô như đứa ngốc.
Kết quả chưa để hắn cười ngây ngô được bao lâu, một tiết học còn chưa trôi qua, bên kia điện thoại của Quý Nam Tinh đã động đậy, Tiêu Dã vội vàng né tránh, tuy rằng hắn cũng chẳng hiểu bản thân né cái gì, chắc là vì chột dạ thôi.
Sau đó liền thấy anh của Quý Nam Tinh cầm điện thoại lên, nhìn màn hình chăm chú một lúc, rồi tắt luôn video.
Tiêu Dã thở dài một hơi, lại cúi đầu xuống bàn. Không thấy được Quý Nam Tinh nữa, việc học cũng chẳng còn thú vị.
Mãi một lúc sau hắn mới sực nhớ ra, mình né cái gì chứ, lẽ ra nên chào hỏi anh trai người ta một tiếng mới phải. Hơn nữa trốn cũng vô dụng, đoạn chat hắn nói chuyện với Quý Nam Tinh anh cậu cũng có thể xem được mà đúng là đầu óc mụ mị.
Vẫn luôn bứt rứt cho đến khi tan học, các học sinh ùa ra ngoài điên cuồng chạy nhảy, đi vệ sinh, đi siêu thị mini, thậm chí chẳng làm gì cũng phải ra hành lang hít thở một hơi, miễn là không ở lì trong lớp là được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play