Mèo chết thì không đáng sợ, đáng sợ là mộ phần bên cạnh mèo chết. Giờ đã gần chạng vạng, sắc trời hơi tối, gió núi thổi qua khiến cả người lập tức phủ một tầng mồ hôi lạnh.
Có người gan hơi lớn, tưởng chỉ đào trúng thứ gì ghê tởm nên mới la toáng lên như vậy, bèn thò đầu lại gần nhìn thử, thấy là xác mèo chết thì không nhịn được nói: “Mèo chết thôi có gì mà sợ, mau đào cho xong rồi về nhà sớm.”
Mấy người trong thôn đến giúp đào mộ thấy có người phản ứng như vậy, lại nhìn quanh thấy ai nấy đều có mặt, có người bắt đầu thấy không có gì nghiêm trọng, cũng ra vẻ như chuyện này chẳng có gì ghê gớm, lúc này mới lấy lại can đảm tiếp tục đào tiếp.
Lâm Chanh Ý sắc mặt không được tốt lắm, quay sang nhìn đám người Ngô Dạng: “Chuyện này chỉ là trùng hợp thôi sao?”
Ngô Dạng lắc đầu: “Không phải trùng hợp, có khả năng không chỉ một con mèo.”
Như thể để xác nhận lời cậu ta nói, một tiếng hét thất thanh lại vang lên, một xác mèo chết đen sì bị đào bật ra từ trong lòng đất.
Con đầu tiên có thể cho là tình cờ, nhưng con thứ hai thì quá tà môn rồi chết đâu không chết, lại chết chồng chất ngay trên mộ tổ người ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT