Nghiêm Dật khoanh tròn hai ngày 17 và 27 tháng 8 trên lịch, để tránh bản thân quên mất.
Ngày đầu tiên là thời gian mở phiên tòa xét xử vụ kiện tụng liên quan đến tranh chấp cho vay dân sự, đương sự tên Trịnh Xuyên, nghe nói là một trong các cổ đông của Tập đoàn Minh Hà. Vụ này có giá trị tranh chấp hơn hai chục triệu tệ, vậy mà sau khi Yên Quan Đình đưa ông ta từ hiện trường buổi tuyên truyền pháp luật về, lại trực tiếp ném luôn vụ án này cho hắn, bình thường thì hầu như không hỏi han gì đến chi tiết, khiến Nghiêm Dật căng thẳng vô cùng.
Còn ngày thứ hai chính là phiên tòa xử vụ của Dương Cầm Phương. Từ sau lần trước Nghiêm Dật giúp bà dạy dỗ sơ qua mấy tên du côn gây sự, Dương Cầm Phương càng tin tưởng và lệ thuộc vào hắn hơn hẳn. Nhưng vì bà già không biết chữ, lại ngại làm phiền nhiều, Nghiêm Dật chỉ nhận được hai ba cuộc gọi từ bà, nội dung hoặc là cẩn trọng hỏi tiến trình vụ án, hoặc là quan tâm đến sức khỏe của hắn.
Có lẽ Dư Sướng nói đúng, khi nhìn bà cụ này, hắn lại bất giác nhớ đến bà nội của mình.
Nghiêm Dật đang thất thần suy nghĩ, không hề hay biết Yên Quan Đình đã đứng cạnh bàn làm việc từ lúc nào, đến khi tiếng gõ bàn vang lên mới giật nảy mình.
Yên Quan Đình nhíu mày nhìn hắn: “Không khỏe à?”
“Ờ?” Nghiêm Dật bật dậy, xoa mặt một cái: “Không không, chỉ là vừa rồi hơi mất tập trung.”
Yên Quan Đình quan sát hắn kỹ lưỡng, phát hiện ánh mắt hắn trong sáng, tinh thần có vẻ ổn, nhìn không giống như đang bệnh. Có lẽ vừa nãy cảm giác sắc mặt hắn tái nhợt chỉ là ảo giác thôi, dù sao Nghiêm Dật vốn cũng đã trắng sẵn rồi.
“Không sao là được, đi thôi, theo tôi gặp một khách hàng.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT