Quý Vi Trần nghe thấy câu nói đó của Tô Mộng thì nghiêng đầu nhìn cô, nhẹ kéo chiếc găng tay trắng đang đeo trên tay, động tác tao nhã, quý phái. Hắn cụp mắt xuống, hàng mi dài che khuất cảm xúc nơi đáy mắt, hàng mi khẽ run, yết hầu chuyển động, giọng khàn trầm, như thể vô tình hỏi:
“Muốn ăn gì? Bạn học Bùi?”
Tô Mộng nghe câu hỏi của Quý Vi Trần thì lấy một miếng bánh trong hộp ra, cắn một miếng nhỏ, lười biếng dựa vào ghế sau xe. Bên ngoài trời đã tối hẳn, ánh đèn đường chiếu xuống người cô, khiến biểu cảm trên khuôn mặt trở nên mơ hồ, như một ảo ảnh mong manh.
Khóe môi khẽ cong lên nụ cười ngoan ngoãn thuần khiết, đôi mắt tròn xoe nhìn về phía Quý Vi Trần, chớp chớp mắt.
“Quý tiên sinh …” Giọng cô vừa nhẹ vừa mềm, như mang theo vị ngọt, êm tai đến cực điểm.
“Cậu nghĩ xem, món mà tớ thích ăn là gì?”
“…” Quý Vi Trần không trả lời, chỉ lặng lẽ nhìn cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT