Trong lúc nói chuyện, lão gia nhà họ Quý cầm tách trà trên bàn lên, mở nắp ra, nhẹ nhàng khuấy phần nước trà phía trên. Hơi nước bốc lên lượn lờ, che đi phần nào biểu cảm trên gương mặt ông. Đôi mắt đục ngầu nhìn về phía Quý Vi Trần, mang theo ánh nhìn cao cao tại thượng, như đang đánh giá một quân cờ trong tay mình.
Ông giống như người chơi cờ lạnh lùng, tất cả mọi người đều chỉ là quân cờ trong tính toán của ông ta.
“Những gì ông nói, cháu không hiểu.” Quý Vi Trần nghe xong lời ông nội, đôi mắt khẽ nâng lên, liếc nhìn ông một cái, khóe môi nở nụ cười nhàn nhạt. Chiếc găng tay trắng trên tay cậu theo chuyển động nhẹ nhàng cọ lên mặt bàn, phát ra âm thanh lành lạnh.
“Tiểu Trần à, hiểu hay không cũng không quan trọng, miễn là trong lòng cháu rõ ràng là được rồi.” Lão gia họ Quý nở nụ cười hiền hậu nhìn Quý Vi Trần, ánh mắt có vẻ hiền từ, nhưng lời nói lại mang theo áp lực và sự lạnh lẽo.
“Những gì cháu đang có hiện tại, đều là vì cháu mang họ Quý. Ta có thể cho cháu tất cả, cũng có thể lấy lại tất cả. Ông vẫn luôn rất thích cháu, cũng coi như là nhìn cháu lớn lên. Chính vì vậy, nhiều năm qua, những chuyện cháu làm, ông đều mắt nhắm mắt mở bỏ qua.” Ông cụ vừa nói, vừa lần lần chuỗi Phật châu trong tay.
“Cháu có biết vì sao mẹ cháu chết rồi, mà cháu vẫn được cứu không?” Ông cụ nhìn thẳng vào Quý Vi Trần.
Nghe vậy, Quý Vi Trần cũng nhìn lại ông nội mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play