Nghe thấy những lời của Thẩm Địch, những người xung quanh lập tức bị thu hút sự chú ý, từng người tiến lại gần bên cậu, cười hì hì mở lời thăm dò:
“Anh Thẩm, anh thật sự ghét Bùi Nhiên kia đến thế sao? Hay là do anh vốn không ưa Quý Vi Trần, nên ghét lây sang cô ta luôn?” Người bên cạnh hỏi, ánh mắt mang theo vài phần thăm dò và lấy lòng, dường như đang đợi Thẩm Địch xác nhận để biết bản thân có nên ra tay giúp dạy dỗ không.
“Tôi ghét Quý Vi Trần, tôi cũng ghét Bùi Nhiễm. Ngay từ cái nhìn đầu tiên đã thấy chướng mắt.” Thẩm Địch nghe thấy câu hỏi, tuy trong lòng hơi do dự, nhưng biểu cảm trên mặt lại che giấu rất tốt. Cậu nhếch môi, trong mắt đầy vẻ ngang ngược và bất cần, dường như thực sự rất ghét Tô Mộng, mày nhíu lại, giọng gằn lên:
“Tôi ghét cái kiểu cô ta cứ lượn qua lượn lại trước mặt tôi, tôi muốn cô ta biến mất càng sớm càng tốt."
Nghe xong câu trả lời này, người ngồi bên cạnh Thẩm Địch liếc nhìn Tô Mộng, trong mắt lóe lên quyết tâm đã biết nên làm gì rồi.
Có rất nhiều cách để khiến một người không thể tiếp tục ở lại Thượng Kinh.
Thẩm Địch không chú ý đến vẻ mặt của người bên cạnh, cậu chỉ mím môi suy nghĩ trong đầu đang lặp đi lặp lại các kế hoạch để đối phó với Tô Mộng, để cô phải rời khỏi Thượng Kinh, quay về nơi cô thuộc về. Nhưng chỉ cần nghĩ đến việc nếu thật sự ra tay, cô sẽ phải đối mặt với điều gì…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT