Anh không tin Quý Vi Trần làm sao có thể không nhận ra một chuyện đơn giản như vậy chứ?
Thẩm Minh đứng dậy, đặt tài liệu trên bàn trà, chuẩn bị ra ngoài.

Lúc này, Tô Mộng đang đối diện với đám người đã lừa cô ra ngoài. Đôi mắt cô trong veo, mười ngón tay đan vào nhau, nhẹ nhàng duỗi một cái như đang khởi động. Trên gương mặt là biểu cảm vô cùng ngây thơ, chớp mắt mấy cái như thể vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Các cậu nói là Quý Vi Trần có chuyện muốn tìm tôi, nhưng nơi này gần như đã rời khỏi trung tâm thành phố rồi… Sao vẫn chưa thấy người đâu?” Tô Mộng hỏi, ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc, chậm rãi bước tới gần mấy người trước mặt.
“Chẳng lẽ các cậu lừa tôi sao?” Tô Mộng hỏi lại, hơi nghiêng đầu, giọng nói mềm mại, nhẹ nhàng như kẹo bông.
Nghe thấy lời cô, mấy tên kia lập tức phá lên cười như thể vừa nghe được một chuyện buồn cười lắm. Ánh mắt nhìn cô đầy trêu chọc và coi thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play