“Tớ là thật, có hô hấp, có nhịp tim. Bạn học Quý, cậu vừa gặp ác mộng sao?” Tô Mộng cầm điện thoại, nghe thấy tiếng nói bên kia của Quý Vi Trần, cô lại kề sát vào điện thoại hơn chút nữa. Khi nói chuyện, tiếng thở nhẹ của cô truyền qua màn loa, vang rõ ràng bên tai Quý Vi Trần.
Cô nhớ rất rõ trong cốt truyện gốc, cái chết của mẹ đã để lại cho Quý Vi Trần một bóng ma rất lớn, khiến hắn thường xuyên bị ác mộng hành hạ.
666 đứng bên cạnh quan sát, cảm thấy rằng hình như Tô Mộng có một kiểu dịu dàng đặc biệt dành riêng cho Quý Vi Trần, cô luôn khoan dung quá mức với hắn ta. Điều đó hoàn toàn không giống với Tô Mộng trong cốt truyện gốc. Nó bắt đầu cảm thấy nghi hoặc, tự hỏi liệu có phải có điều gì đó nó chưa biết không.
“Ác mộng chỉ là giả, bây giờ mới là thật.” Tô Mộng lại mở miệng. Trước đây, Quý Vi Trần cũng thường sợ hãi như thế, luôn muốn cô dỗ dành.
Giờ đây, cô đã học được một vài cách để dỗ người khác.
“Ừm, là một cơn ác mộng rất dài.” Quý Vi Trần nghe thấy tiếng của Tô Mộng vọng qua điện thoại, kèm theo tiếng thở nhẹ như gần trong gang tấc, cuối cùng cơn ác mộng đang quấn lấy hắn cũng dần tan biến, cảm giác chân thực cũng từ từ quay trở lại.
Hắn siết chặt điện thoại, mím môi lại, như thể đang nắm lấy chùm ánh sáng duy nhất có thể giúp hắn sống tiếp trong bóng tối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT