Tần Tình cứ quanh quẩn dưới phòng khách, ánh mắt liên tục lén lút nhìn lên tầng hai nơi ở của Tô Mộng và Quý Vi Trần, bình thường rất ít người lui tới.
Cô ta mím chặt môi, trong mắt đầy vẻ giằng xé và không thể tin nổi. Trong buổi tiệc sinh nhật của Tần Diệp tối qua, cô ta vô tình nghe được một đoạn đối thoại giữa Tần phụ và gia chủ nhà họ Quý. Dù không nghe rõ toàn bộ nội dung, nhưng qua vài câu rời rạc, cô ta đã suy đoán ra một sự thật.
Thân phận của Quý Vi Trần không hề đơn giản, hắn ta không phải là một cô nhi bình thường. Hắn là con trai của gia chủ nhà họ Quý, hơn nữa thân thế của mẹ hắn cũng không đơn giản, vì vậy sau lưng Quý Vi Trần là một khoản thừa kế khổng lồ. Gia tài đó còn nhiều hơn tất cả tài sản của gia tộc Tần.
Cô ta cứ ngó nghiêng chờ đợi, cuối cùng, cửa phòng trên lầu hai cũng mở ra là cửa phòng của Tô Mộng.
Tần Tình ngẩng đầu liền nhìn thấy, Tô Mộng mặc một bộ đồ ngủ lông mềm màu trắng ngà, tóc đen xõa xuống hai vai, dáng người gầy gò yếu ớt, mang theo vẻ bệnh tật. Làn da trắng bệch, thân hình hơi cúi xuống, khóe môi cong lên một nụ cười nhè nhẹ, giọng nói trầm thấp, không rõ đang nói với Quý Vi Trần điều gì.
“Còn sợ không?”
“Một chút.” Quý Vi Trần đáp lại, trông vừa yếu ớt vừa ngoan ngoãn, khẽ lắc đầu. Dáng vẻ ấy chẳng khác gì một chú cừu non lạc đường, khiến người ta thương xót.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play