“Sao lại là cậu?” Tần Diệp nhíu mày, trong mắt đầy vẻ khó tin. Cậu đảo mắt nhìn Quý Vi Trần từ đầu đến chân, tinh mắt phát hiện ra hắn vừa mới ngủ dậy không lâu tóc tai rối bù, tay đặt trên tay nắm cửa.
Tư thế đó… hệt như là chủ nhân của căn phòng này.
“Chị ấy vẫn còn đang ngủ, anh đừng làm chị ấy tỉnh.” Quý Vi Trần nghe thấy lời Tần Diệp, liền khẽ khép cửa lại, bước lên một bước.
“Mày lấy tư cách gì mà đứng trong nhà họ Tần nói với tao câu này? Tại sao mày lại ở đây? Đêm qua mày…” Tần Diệp nghe vậy càng thêm bực bội, theo bản năng liền mở miệng.
Nhưng chưa kịp nói xong, Quý Vi Trần khẽ run hàng mi, ngẩng mắt lên, giọng ngoan ngoãn vô hại, đồng thời đưa tay nhẹ nhàng vuốt lên tay bị thương đang được băng bó lại.
“Đêm qua đúng là có xảy ra một chút chuyện, em gặp kẻ xấu, chị ấy đã cứu em…” Quý Vi Trần lên tiếng, trong giọng đầy vẻ biết ơn, khóe môi cong cong như rất mãn nguyện.
“Chị ấy tổ chức sinh nhật cho em, tặng quà cho em, còn giúp em băng bó vết thương nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT