Lạc Y Nhi mặc nhiều lớp y phục mỏng nhẹ, từng tầng sa mỏng đan xen, tôn lên làn da trắng ngọc càng thêm kiều diễm. Đêm qua, nàng như lột xác, đuôi mắt nhiễm một tia mị hoặc, lúc này đôi mắt long lanh mỉm cười nhìn về phía Phương Cẩn Lăng. Ánh mắt nàng khiến đầu ngón tay hắn khẽ siết chặt.
Phương Cẩn Lăng thầm thở dài trong lòng. Cả ngày ở thư phòng xử lý công việc, hắn luôn cảm thấy một chút bực dọc khó chịu. Xưa nay, hắn thường thấy thời gian không đủ dùng, nhưng giờ đây, hắn mới nhận ra mình khao khát màn đêm đến nhường nào.
Lạc Y Nhi bước tới, chưa kịp hành lễ đã bị hắn nắm tay kéo đứng dậy. Trên người hắn vẫn còn mang theo hơi lạnh của buổi tối. Nàng nhẹ nhàng chỉnh lại ống tay áo cho hắn, đôi mắt cong cong, mỉm cười dịu dàng:  
“Điện hạ, bên ngoài lạnh lắm sao?”
Phương Cẩn Lăng đứng yên, để mặc nàng chỉnh trang, ánh mắt ánh lên chút ấm áp. Hắn khẽ cúi đầu, giọng trầm thấp: “Ừm.”
Lạc Y Nhi không kịp đề phòng trước câu trả lời ấy, hơi sững người, ngước mắt nhìn. Nam nhân khẽ bật cười, thanh âm trầm nhẹ: “Không ấm bằng trong phòng.”
Tai nàng lập tức đỏ ửng, chẳng hiểu sao lại cảm thấy lời hắn ẩn chứa ý tứ khác. Nhớ lại câu nói khi hắn vừa bước vào, nàng khẽ trừng mắt nhìn hắn, rồi quay mặt đi, cố giữ giọng ôn hòa:  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play