Gió lạnh khẽ lùa qua, những bông mai đỏ phủ tuyết đầu mùa tan ra, hóa thành giọt nước rơi xuống đất, khiến hậu hoa viên thêm phần lạnh lẽo. Phán Tư chỉnh lại áo choàng trên người Lạc Y Nhi, rồi mới lùi về đứng sau, nhẹ nhàng đỡ nàng.
Lạc Dụ nhìn động tác của Phán Tư, sắc mặt không đổi, vẫn giữ nụ cười dịu dàng như trước:  
“Tam tỷ, tỷ muội chúng ta đã lâu không gặp. Hay là vào đình hóng gió ngồi một chút, được không?”
“Không cần.”  
Lạc Y Nhi thẳng thừng từ chối. Nàng chỉ muốn trở về phòng sưởi ấm, sao lại phải đứng giữa gió lạnh trò chuyện cùng Lạc Dụ? Nàng khẽ rũ mắt, nở nụ cười nhạt, giọng điệu thờ ơ:  
“Trắc phi có gì muốn nói, cứ nói thẳng tại đây đi.”
Sắc mặt Lạc Dụ cứng lại, nụ cười cũng nhạt đi đôi chút. Nàng ta ngẩng lên nhìn nữ nhân trước mặt. Từ nhỏ, di nương đã luôn dặn dò nàng ta không được đắc tội tam tỷ. Trong phủ, ai cũng nói tam tiểu thư là người đặc biệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play