Như thể trời xanh tác hợp, tầng mây đen dày đặc hôm qua đã tan đi, từng tia nắng mang theo hơi ấm dịu dàng rải xuống. Lạc Y Nhi khoác hồng y bằng nhung hồ, sắc đỏ nổi bật càng làm gương mặt nàng thêm trắng nõn, rực rỡ.
Nàng đi sau Phương Cẩn Lăng vài bước, không nhanh không chậm, bước chân nhẹ nhàng. Nam nhân trước mặt dáng người cao lớn, góc áo đen tuyền viền vàng khẽ tung bay trong gió lạnh, thu lại vẻ hờ hững thường ngày. Thỉnh thoảng, hắn ngoảnh đầu nhìn nàng, ánh mắt sâu thẳm.
Cả hai đều quen thuộc chốn cung đình, chẳng mấy chốc đã đến Ngự Hoa Viên. Khi đi ngang qua rừng quế hoa, dù nơi này giờ đây chỉ còn cành khô héo, hai người vẫn dừng bước. Vệ Phong và Phán Tư lùi lại vài bước, giữ khoảng cách, lặng lẽ đi theo.
Lông mi Lạc Y Nhi khẽ run, nàng mỉm cười, như thể tò mò hỏi: “Điện hạ, năm đó làm sao biết được ngày sinh thần của thần nữ?”
Chính nhờ miếng ngọc bội ấy, quan hệ giữa hai người mới dần cải thiện, không còn chỉ là những cái gật đầu chào hỏi như trước.
Phương Cẩn Lăng đáp: “Trong lòng tò mò, bèn sai người đi tra xét.”
Lạc Y Nhi xưa nay được sủng ái trong Hầu phủ, sao có thể chưa từng tổ chức sinh thần yến? Năm đầu nàng vào cung, hắn không nhận được thiệp mời. Đến năm thứ hai, hắn mới để ý chuyện này. Đó vốn chẳng phải bí mật, sai người tra một chút là biết ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play