Trên gương mặt Tô di nương thoáng hiện một tia hận ý. Nàng đột nhiên cất cao giọng: “Đại tiểu thư, ngươi dám nói không phải ngươi sai người báo cho ta, rằng ta không thể mang thai là do phu nhân hãm hại hay không?”
Đáy mắt Tô di nương tràn ngập phẫn hận. Nàng tự nhiên hận Lạc Thiến. Nếu không vì Lạc Thiến, nàng giờ đây vẫn là Tô di nương được Hầu gia sủng ái. Thậm chí, đứa nhỏ của nàng cũng không bị sảy. Tất cả đều do Lạc Thiến! Tất cả đều tại nàng ta!
Lạc Thiến nghiêng mặt, không nhìn Tô di nương, cứng giọng đáp: “Tô di nương đang nói bậy gì vậy? Việc ngươi có thể mang thai hay không, ta làm sao biết được?”
Dù nói vậy, khoảnh khắc hoảng loạn lướt qua trong mắt nàng vẫn bị mọi người nhìn thấy.
Tô di nương bất chợt cười khẩy, vừa cười vừa khóc, cuối cùng ôm mặt nức nở: “Là thiếp sai rồi, là thiếp quá dễ tin người! Gia, thiếp sai rồi!”
Lạc Dục An lạnh lùng nhìn nàng khóc lóc, tựa như đang xem một vai hề nhảy nhót. Lạc Y Nhi quan sát, trong lòng thoáng nghi hoặc. Phụ thân xưa nay luôn tỉnh táo và bình tĩnh. Lần này, liệu ông có nhận ra Tô di nương đang diễn trò? Hay ông chỉ đang thuận theo ý nàng, điều tra kẻ đã hại nàng ta?
Dù không thành công, kẻ đó rốt cuộc vẫn muốn hại Tô di nương, và phụ thân chắc chắn không dễ dàng bỏ qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT