Lời vừa thốt ra, cả đại điện xôn xao.
Lạc Dục An đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt sắc lạnh quét thẳng về phía Hoàng hậu. Quả nhiên, trên gương mặt bà thoáng hiện một nụ cười, như thể mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay. Lạc Dục An nheo mắt, đáy lòng khẽ dâng lên một tia châm chọc. Ông âm trầm liếc nhìn Cảnh Đế trên ngai cao, thần sắc không mấy dễ chịu, rồi ánh mắt nhàn nhạt lướt qua Trác Ngọc đứng bên cạnh Hoàng hậu, sau đó bình thản thu lại.
Sắc mặt Cảnh Đế thoáng tối đi. Sau một lúc, ông khẽ cười, giọng trầm thấp: “Nói tiếp đi.”
Mọi người dường như đều cảm nhận được cảm xúc của Cảnh Đế có chút bất thường. Tiếng xì xào lập tức ngừng lại. Tuệ Minh đại sư phớt lờ, mặt không cảm xúc, cầm lấy một trong hai tờ giấy trước mặt: “Mệnh cách của người này vô cùng kỳ lạ. Nhiều năm trước, dường như mệnh cách của nàng ấy đã bị cưỡng ép thay đổi, khiến vận mệnh vốn rõ ràng trở nên mơ hồ. Nhưng mệnh cách này lại gây tổn hại đến mạch máu của Đại Minh triều…”
Ông còn đang lẩm bẩm giải thích, đã có người bước lên nhận lấy tờ giấy, trình lên cho Cảnh Đế xem. Cảnh Đế chỉ liếc qua, lập tức đoán ra bát tự này thuộc về ai. Tức giận trong lòng ông lan tràn, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài. Ông ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Tuệ Minh, ánh mắt như đang nhìn một kẻ tử tội.
Tuệ Minh ngừng lời. Đại điện chìm trong tĩnh lặng. Mọi người không hiểu thần sắc của Cảnh Đế, lòng đầy nghi hoặc, nhưng cũng thầm biết rõ hôm nay là một cái bẫy, chỉ chờ xem ai khéo léo hơn mà thôi.
Hoàng hậu khó giấu niềm vui trong lòng, một tay siết chặt tay ghế, hào hứng nói: “Bệ hạ, Tuệ Minh đại sư tinh thông Phật pháp, đức cao vọng trọng. Nếu ông ấy đã khẳng định như vậy, tất nhiên không thể sai!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play