Trong đình hóng gió được bao bọc bởi rừng quế, hoa quế vàng rực bay lượn, xen lẫn vài chiếc lá rơi, phủ khắp đình. Lúc này, mấy người đang đứng trong đình, đưa lưng về phía chủ tớ Lạc Y Nhi. Gió nhẹ thổi qua, mang theo hương quế thoảng, làm hoa lá rơi lả tả.
Hôm nay, Phương Cẩn Lăng mặc trường bào màu xanh đen, viền hoa thêu chỉ vàng, giày bó màu huyền sắc với hoa văn thanh nhã. Mái tóc đen nhánh được buộc bằng ngọc quan, phần đuôi tóc buông lơi trên vai.
Vệ Phong dường như đang nói gì đó, hắn khẽ gật đầu, đáp lại bằng giọng trầm thấp. Lạc Y Nhi đứng cách khá xa, chỉ nghe loáng thoáng, không rõ lời.
Dường như cảm nhận được điều gì, Phương Cẩn Lăng quay lại. Đôi mắt sâu thẳm của hắn bất ngờ chạm phải ánh nhìn chưa kịp thu lại của Lạc Y Nhi. Hắn khựng lại, dường như không ngờ người đến là nàng. Sắc tối trong đáy mắt hắn nhạt đi, thoáng hiện một tia ôn nhu khó nhận ra.
Hắn thấy gương mặt nàng ửng hồng, hơi thở gấp gáp vì vừa leo núi. Đôi môi phấn khẽ hé, như bị ánh nhìn của hắn làm cho căng thẳng, nàng vô thức cắn nhẹ môi dưới. Tầm mắt Phương Cẩn Lăng hạ xuống, nhìn thấy nàng hôm nay mặc váy lụa màu ngà, thắt lưng đeo ngọc bội trắng tinh xảo. Đáy mắt hắn khẽ trầm, rồi thoáng hiện chút nghi hoặc.
Hắn giơ tay ngắt lời Vệ Phong. Vệ Phong ngẩn ra, ngoảnh lại thấy Lạc Y Nhi đứng cách đó không xa, lập tức hiểu ý, chắp tay lui xuống.
Lạc Y Nhi cũng kịp định thần, tay siết chặt khăn, rồi buông ra, nắm lấy cánh tay Phán Tư, khom người hành lễ. Nàng dịu dàng cười nói: “Thần nữ bái kiến Tĩnh Vương điện hạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT