Lạc Phù thoáng kinh ngạc, chưa kịp nghĩ Vân Hà Uyển sai người đến có chuyện gì, vội nói: “Mau mời vào.”
Khi Linh Lung bưng khay bước vào, nàng thấy nhị tiểu thư vận một bộ váy dài màu vàng phù dung, nụ cười rạng rỡ tựa ánh mặt trời ngoài kia. Linh Lung mỉm cười đúng mực, khẽ cúi người: “Nhị tiểu thư an.”
Lạc Phù vốn đang thắc mắc tam muội có việc gì, nhưng khi thấy khay trên tay Linh Lung, mắt nàng ta lập tức sáng lên. Tam muội thường tặng các tỷ muội vài món đồ, dù có khi không phải thứ nàng ta ưa thích, nhưng đều vô cùng tinh xảo và quý giá trị.
Lạc Phù lớn lên bên cạnh Khâu di nương, nhiễm chút thói thích chiếm lợi của bà. Lúc này, nàng ta không kìm được liếc nhìn chiếc khay, nhiệt tình nói: “Linh Lung, sao lại khách sáo thế này? Mau ngồi xuống.” Nàng ta ra hiệu, rồi quay sang Bạch Chỉ đứng bên: “Ngẩn ra đó làm gì? Mau dâng trà.”
Linh Lung vội xua tay: “Nhị tiểu thư quá lời, nô tỳ làm xong việc, còn phải nhanh chóng trở về Vân Hà Uyển.”
Lạc Phù thực ra chỉ khách sáo đôi câu, nghe vậy liền thuận thế hỏi: “Vậy tam muội sai ngươi đến có chuyện gì?” Nàng ta chỉnh lại ống tay áo, ngồi ngay ngắn trên ghế.
“Tiểu thư vừa nhận được vài món đồ chơi nhỏ, bảo nô tỳ mang qua cho nhị tiểu thư xem. Nếu nhị tiểu thư thích, cứ giữ lại.” Linh Lung nở nụ cười chân thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play