Cách thành Cù Châu mười dặm, một rừng mai rực rỡ đỏ thắm, những cánh hoa kiều diễm đung đưa trên đầu cành, được lá xanh mướt tôn lên càng thêm tươi tắn. Gió nhẹ thoảng qua, cành mai khẽ run, hoa rơi lả tả.
Phương Cẩn Lăng dừng ngựa trước rừng mai, để Lạc Y Nhi ngồi phía trước. Nàng ngẩn ngơ ngắm nhìn những khóm hồng mai, ánh mắt lướt xuống gốc cây, nơi đất bùn như vừa được xới mới, ẩm ướt và sẫm màu hơn xung quanh.
Lạc Y Nhi lập tức hiểu nguồn gốc của rừng mai này.
Giọng nam nhân vang lên bên tai nàng: “Ta biết bảo bối thích nhất là hàn mai ngạo tuyết, nhưng khi mang mai đến, tuyết rơi giữa đường đã tan mất.”
“Thời gian gấp rút, ta chưa kịp chuẩn bị chu toàn. Lần này, liệu có khiến bảo bối mỉm cười?”
Bàn tay to lớn nơi vòng eo nàng khẽ siết chặt, mùi đàn hương thoang thoảng từ người hắn phả vào mũi nàng. Lạc Y Nhi cắn chặt môi, lòng thầm nghĩ, cảnh tượng rực rỡ trước mắt này chắc chắn đã khiến hắn hao tâm tổn sức, tốn không ít nhân lực, vậy mà hắn chưa từng hé lộ chút khó khăn nào.
Nàng nhìn rừng hoa rực rỡ, nhưng lòng không khỏi nghĩ đến những gì hắn đã âm thầm bỏ ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT