Đại hội Phượng Lân nguy hiểm thế kia, với chút tu vi của nàng, xác suất chết ngay từ cửa đầu cao không tưởng. Vậy mà tại sao trước khi đến đây, nàng lại chẳng hề thấy lo lắng? Các sư huynh sư tỷ dù có truyền kinh nghiệm, cũng chẳng ai dạy nàng cách bảo toàn tính mạng...
Chỉ có một lời giải thích hợp lý…
“Người chết và mất tích trong các ải, hẳn là không sao cả.” Nhược Trinh nói, “Tờ sinh tử khế kia chắc có pháp thuật gì đó, chỉ cần ký tên, chúng ta đều bị ảnh hưởng, ngầm mặc định rằng không qua được là chết, nhờ vậy mới dốc hết sức.”
“Ba cửa đầu thực ra chỉ là khảo nghiệm năng lực.” Hoài Tân nói, “Nhưng hai ải sau lại chẳng nhằm đánh giá năng lực gì cả, mà là bắt đệ tử tiên môn và người thường chúng ta học cách phối hợp. Chuyện này… càng nghĩ càng vô lý. Ta lại thấy chỉ khiến mâu thuẫn sâu hơn.”
“Vì đệ tử tiên môn luôn coi mình là trên người khác.” Lộ Vấn Nghiên nhẹ giọng.
“À, lời này hơi quá.” Hoài Tân lập tức nói, “Ta thấy ngươi rất tốt mà.”
“Ta cũng thấy ngươi rất lợi hại.” Lộ Vấn Nghiên phất tay, “Ta nói là phần lớn đệ tử tiên môn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play