Tiểu đoàn tử lục biến cả mái tóc rối thành sắc đen, đôi mắt lục biếc cũng chuyển thành đen láy. Có lẽ thấy bộ y bào đen trên người Bạch Bạch trông rất oai phong, tuy ngoài miệng không chịu thừa nhận, nhưng vẫn tự biến ra một chiếc cẩm y đen bóng, đắc ý khoe khoang trước mặt Lộ Vấn Nghiên, cả người như một viên bánh trôi nhân mè đen, đáng yêu đến mức nàng ôm lấy nó mà nựng vài cái, đến mức đóa tiểu hoa trên đầu nó lại mọc ra.
Một bàn tay thon dài, khớp xương rõ ràng bất chợt vươn tới, nắm lấy đóa tiểu hoa như búi tóc trên đầu nó, rồi “bạch” một tiếng quăng thẳng ra ngoài cửa sổ.
Đang nựng dở, trong ngực bỗng trống không, Lộ Vấn Nghiên mờ mịt: “???”
Tiểu đoàn tử ngoan cường bò về, kéo lấy tay nàng: “Đi thôi đi thôi, đây là lần đầu tiên ta dạo hội đó!”
“Ngươi trước kia sống trong núi à?” Tiểu đoàn tử quá thấp, người trên phố lại đông, Lộ Vấn Nghiên dứt khoát ôm nó lên. Nó hớn hở ôm đầu, sợ tiểu hoa trên đầu nhú ra, còn đắc ý nhe răng với kẻ đi bên cạnh Tề Phi Bạch.
“Không nhớ nữa, lâu lắm rồi.” Tiểu đoàn tử tuy nhỏ nhưng giảo hoạt, thở dài như người từng trải, ôm cổ nàng mà nói: “Ta đến từ một nơi rất xa, rất xa.”
Lộ Vấn Nghiên đoán nó cũng chẳng nói rõ được cái "rất xa" đó là nơi nào, bèn đổi câu hỏi: “Vậy sao ngươi cứ đi theo ta mãi vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play