Không muốn phải đối mặt với mấy bà thím ngay từ đầu, Nam Gia cùng Trần Chỉ đứng lảng vảng ngoài sân mất mấy phút, rồi mới cùng nhau vào nhà chính.
Trong nhà có hai bà thím và một cô cháu gái nhỏ, đang vây quanh bà ngoại lải nhải tám chuyện. Một người quấn tạp dề, tay vỗ đùi cái bốp, phạm vi tám chuyện bao phủ khắp trăm dặm không sót chỗ nào.
“Bà ngoại.”
Nam Gia dắt Trần Chỉ bước qua. Mấy hôm nay tinh thần bà ngoại đã khá hơn nhiều, cứ tưởng bà nhận ra bọn họ, ai ngờ bà chỉ hơi cụp mí mắt xuống, thái độ thản nhiên chẳng mặn chẳng nhạt:
“Đi kiếm chỗ mà ngồi đi.”
Bộ ghế salon kiểu cũ và chiếc ghế tựa kê sát tường đã được lau chùi kỹ càng, nhưng dấu vết năm tháng vẫn không cách nào xóa hết, sàn nhà rơi vãi đầy vỏ hạt dưa. Có đứa nhỏ vừa nhè hạt táo ra đất, mùi pháo hoa lẫn mùi đồ ăn vặt nồng nặc, với một thiếu gia sống sung sướng từ nhỏ mà nói, đúng là khó mà thích nghi.
Nam Gia ghé sát tai anh thì thầm:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play