Trần Chỉ bị cô vừa dịu dàng vừa có chút "mách tội" ôm lấy, thân thể theo bản năng hơi căng cứng.
Trước mặt anh, cô ngẩng khuôn mặt xinh xắn lanh lợi, mái tóc dài mềm mại xoã tung, giống như một con thú nhỏ lông xù xù, cứ thế nhào vào lòng anh, đôi mắt trong veo sáng rỡ đầy chân thành.
“Em là trách anh,” Nam Gia có bài bản rõ ràng, lý lẽ phân minh cùng anh tranh luận, “Nhưng không phải vì em chưa chuẩn bị sẵn sàng. Em trách anh vì sao không nói trước với em, vì sao lại phải một mình gánh vác nhiều đến vậy.”
Anh bắt đầu chú ý tới chuyện này từ khi nào?
Trước khi Minh Châu xuất hiện, anh đã từng đi Châu Âu một chuyến. Khi đó, trong lòng đã dấy lên nghi ngờ về quá khứ của cô, điều này cho thấy anh lúc ấy cũng đã có thể tự mình đảm đương mọi việc.
Công tác gần hai tháng, anh vừa phải cùng Thẩm Đậu Nghiêm xử lý công vụ, lại vừa phải chuẩn bị kể chuyện cổ tích dỗ cô ngủ.
Sau khi trở về vẫn luôn trong trạng thái bận rộn, ngay cả chuyện nhỏ như việc cô bị mất mũ đội đầu, anh cũng phải nhúng tay vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play