Giả vờ cởi thắt lưng anh, cho anh một chút ảo tưởng ngắn ngủi rằng cô chủ động nhưng rồi chẳng có chuyện gì xảy ra. Đợi đến khi ảo mộng vỡ vụn, cô đã thắng cược, còn có thể trêu đùa anh một phen.
Nếu Nam Gia thật sự muốn tính kế, thì anh chẳng có kẽ hở nào để phòng bị.
Cô đắc ý dào dạt, như con cáo vừa thoát hiểm khỏi miệng sói, là thỏ khôn có ba hang. Vừa hôn xong, còn quay lại cài lại thắt lưng lúc nãy đã tháo ra. Trong quá trình tự nhiên không tránh khỏi tiếp xúc, Trần Chỉ ngay dưới những hành động tưởng như “không hề có gánh nặng đạo đức” ấy, phòng ngự đã bị xâm nhập gần như về 0.
Bị cô tháo thắt lưng, rồi lại cài vào một lần nữa như trò đùa, làm sao anh có thể không có phản ứng.
Trần Chỉ không cho cô rời đi nửa bước, ôm cô vào lòng, giọng khàn khàn:
“Không nghĩ đến hậu quả sao?”
“Hậu quả gì? Tôi làm cái gì sai sao?” Nam Gia không một chút gánh nặng lương tâm, “Nơi này là phòng nghỉ, chẳng có BCS nào cả mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play