Bên trong phi cơ trực thăng đều là trang bị đỉnh cấp, ghế ngồi bọc da thật màu trầm mềm mại thoải mái, tiếng ồn trong khoang nhỏ đến mức gần như có thể bỏ qua, không gian rộng rãi, Nam Gia yên tâm thoải mái ngồi vào chỗ, giữa hai người cách nhau một ghế trống.
Bị cô lơ đi một đường, Trần Chỉ dựa lưng vào phía sau, cười khẽ một tiếng: “Một trăm năm sau, sao em không đợi tôi chết rồi hẵng gọi?”
“Đừng tự hạ thấp mình như vậy.” Nam Gia nói, “Người xấu thường sống rất lâu.”
“Vậy cảm tạ phu nhân nói lời may mắn.” Anh lười biếng đáp, “Tôi sẽ cùng em, trăm năm hạnh phúc.”
Câu này khiến sắc mặt Nam Gia lập tức khó coi.
Ai muốn cùng anh trăm năm hạnh phúc chứ.
Phi cơ trực thăng từ biệt thự bán đảo đến nơi gặp mặt đã được cố định lộ trình và độ cao, thậm chí thời gian còn chính xác đến từng giây. Ngay từ đầu, Trần Chỉ đã không định lái xe đến, kéo dài lâu như vậy chẳng qua là tận dụng triệt để thời gian mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play