Trương Mục vừa than thở vừa tự an ủi.
Sau khi cúp máy, nghĩ đến chuyện mình phải chia ra một phần kẹo vốn đã tích trữ bao lâu mới có được, Lý Húc liền thấy xót xa trong lòng.
Lần trước, trợ lý không cẩn thận gom hết toàn bộ kẹo cậu dành dụm suốt mấy tháng trời rồi đóng gói gửi đi. Tuy là vô tình mà lại trúng đích, khiến Trương Mục cùng đám người kia tin tưởng thân phận “đại sư làm đồ ngọt” của cậu, nhưng sau đó Lý Húc vẫn đau lòng đến mức thở không ra hơi.
Cậu đâu có giống người nhà họ Lâm, ngày ngày đều được gặp Phì Phì. Với cậu, mỗi lần tiểu gia hỏa tặng đồ gì cũng đều luyến tiếc không nỡ ăn, chỉ có mấy món như táo nhỏ, lê nhỏ để lâu hỏng mất thì mới buộc lòng phải ăn ngay.
Thế mà chỉ một lần thôi, chỉ lần này thôi, tất cả công sức vất vả tích góp hơn nửa năm liền trở về vạch xuất phát!
Giờ chẳng những không giữ lại được cho riêng mình, mà phần mới vừa gom thêm được một chút cũng phải chia bớt ra ngoài. Đừng nhìn cậu ngoài miệng ra vẻ dửng dưng, chứ trong lòng thì đúng là đau thắt từng khúc ruột.
Lý Húc bước nhanh vào nhà, không được rồi, tâm trạng hiện tại quá đau lòng, nhất định phải bế Phì Phì lên, ôm hôn một trận mới dễ chịu hơn chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT