Thôi Nguyên khom lưng, chổng mông lên, mở to mắt, cẩn thận quan sát, nhìn đến mức gần như muốn soi ra điều gì đó. Một lúc sau, cậu thất vọng lắc đầu:
“Không thấy được gì cả... Phì Phì, tớ có phải là ngu lắm không?”
Phì Phì rất tốt bụng, nhẹ nhàng vỗ vỗ tay cậu an ủi:
“Không có đâu, Nguyên Nguyên chỉ là không giỏi quan sát thôi, chứ không phải ngốc.”
Nếu câu này mà là người lớn nói với nhau, thể nào cũng bị nghi ngờ là đang châm chọc. Nhưng hai đứa trẻ thì khác, một đứa nói bằng cả tấm lòng, một đứa tin không chút nghi ngờ.
“Cảm ơn Phì Phì.” Thôi Nguyên ngồi xuống, bắt đầu giúp Phì Phì bỏ kẹo vào hũ.
Khi chỉ còn lại một ít viên cuối cùng, Phì Phì bắt đầu chia phần:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play