Nghĩ vậy, Phì Phì bỗng thấy sau tai mình ngứa ngáy. Cậu định đưa tay lên gãi, nhưng lại nhớ ra trước khi ba ba ra ngoài đã cắt móng tay cho mình. Ngón tay mềm oặt cào tới cào lui mà chẳng đã ngứa chút nào.
Sở Kiêu Hàn thấy bé con cứ như một con khỉ nhỏ, tay cào cào sau tai mãi không ngừng, bèn đưa tay giữ tay cậu lại, rồi nghiêng đầu qua nhìn thử xem rốt cuộc sau tai Phì Phì bị gì.
Phì Phì chỉ ngón tay vào sau tai, nói: “Ngay chỗ này nè, ngứa quá chừng luôn!”
Sở Kiêu Hàn nhìn kỹ theo hướng cậu chỉ, ngoài mảng da bị đỏ lên do gãi thì chẳng thấy gì khác thường.
Anh giữ chặt hai bàn tay nhỏ của Phì Phì, không cho cậu tiếp tục gãi bậy: “Không được gãi nữa, gãi trầy ra thì đau lắm.”
“Nhưng mà ngứa quá…” Tay bị giữ lại, thân thể nhỏ bé ngồi trên ghế trẻ em vẫn vặn vẹo không yên, đến mức Sở Kiêu Hàn suýt tưởng không chỉ sau tai mà là toàn thân cậu đều ngứa.
Qua một hai phút như thế, khi xe vừa chạy qua một ngã tư đèn đỏ, Sở Kiêu Hàn đột nhiên nói: “Sắp tới rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play