Lâm Tư Niên đi đến trước sofa, cúi người rút ra từ dưới ghế một cái cân. Anh hít sâu một hơi, nét mặt nghiêm túc, cẩn thận đặt tiểu gia hỏa trong tay mình lên cân.
Phì Phì đứng trên cân, hai chân nhỏ nhón nhón, cũng bắt chước ba hít một hơi thật dài, giống như hít vào thế này thì cân nặng sẽ tăng thêm được vài lạng.
Tiểu gia hỏa vốn chẳng hiểu gì về con số hiển thị trên cân, chỉ biết quay người lại, đôi mắt tròn xoe đầy mong đợi nhìn ba: “Ba ơi, Phì Phì có nặng không?”
Tuổi còn nhỏ, khái niệm giảm cân hay mập gầy đối với bé đều xa lạ. Bên cạnh ai cũng nói “nặng một chút là tốt”, nên tiểu gia hỏa tự nhiên cũng cho rằng “càng nặng càng tốt”.
Trên khuôn mặt nghiêm nghị của Lâm Tư Niên bỗng hiện lên một nét vui mừng: “Có nặng, nặng thêm hai lạng rồi.”
Lâm Hàn đứng bên cạnh cũng vui vẻ ra mặt, không biết còn tưởng là tiểu gia hỏa tăng không phải hai lạng, mà là hai chục cân vậy.
Mười phút sau, cả nhà họ Lâm đều biết cái tin vui trời giáng này. Dương Ngọc Anh vui quá, lại làm thêm một chén chè nấm tuyết đường phèn cho Phì Phì ăn khuya.
Buổi tối, sau khi Lâm Tư Niên giúp Phì Phì đánh răng tắm rửa xong, ôm tiểu gia hỏa thơm phức thả vào trong chăn. Tiểu gia hỏa trong chăn lăn qua lăn lại, làn da trắng nõn nà mềm mại như một cục bông nhỏ cứ xoay tròn không ngừng.
Rốt cuộc, cục bông nhỏ kia tự chơi đến mệt, úp mặt lên gối mềm, đôi mắt to chớp chớp, rõ ràng đã buồn ngủ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT