Nhưng vì muốn chăm sóc cho Phì Phì, anh trai nhỏ vẫn nghiêm túc ngồi bên cạnh cùng Phì Phì xem lại quyển sách tranh một lần nữa.
Trong lúc tiểu gia hỏa còn chưa biết chữ, cũng chưa quen với vần điệu, mỗi khi bé đưa ngón tay trắng nõn nhỏ xíu chỉ vào một hình ảnh và hỏi đây là cái gì, Sở Kiêu Hàn đều kiên nhẫn trả lời từng câu một.
Dưới lầu, ván cờ giữa ông nội Lâm Quốc Thịnh và ông cụ Sở đã bước vào giai đoạn giằng co, mỗi nước đi đều phải suy tính thật lâu. Cả hai cũng không vội, vừa chơi cờ vừa tán gẫu chuyện phiếm.
Hai ông già, một người đã nghỉ hưu, một người nửa nghỉ hưu, nói chuyện cũng chỉ quanh quẩn mấy chuyện trong nhà. Đến cuối cùng, ông cụ Sở đột nhiên chuyển chủ đề:
“Quốc Thịnh à, chuyện lần trước tôi hỏi, hôm nay tôi lại hỏi lần nữa: Bây giờ, ông còn lưu luyến gì không?”
Tay đang cầm quân trắng của ông nội Lâm khựng lại giữa không trung, trầm mặc một lúc lâu mới chậm rãi nói:
“Ngay từ đầu là không có. Cảnh Lịch với Tư Niên đều đã lớn, bây giờ Cảnh Lịch làm ở công ty còn giỏi hơn cả lúc trước tôi làm. Tình cảm giữa hai anh em tôi chưa bao giờ phải lo. Còn mấy đứa cháu... cháu có phúc của cháu, tôi cũng quản không được nhiều.
Cảnh Lịch và Tư Niên đều là những đứa con rất hiếu thuận.
Nếu không phải cha tôi lúc lâm chung còn nắm lấy vạt áo tôi không buông, chết cũng không nhắm mắt, bắt tôi thề phải bảo vệ tốt nhà họ Lâm, thì tôi đã sớm không chịu nổi nữa rồi…”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play