Nhìn kỹ lại, hai vành tai còn hơi ửng hồng.
Phì Phì giả vờ hung dữ vô cùng nghiêm túc, nhưng trừ cậu ra thì tất cả mọi người đều nghĩ cậu đang cố tình làm bộ dễ thương.
Sở Kiêu Hàn mím môi, trực tiếp đưa tay đặt lên vai Phì Phì, xoay người cậu bé lại, từ mặt đối diện Tưởng Hán xoay thành mặt đối diện với mình. Sau đó rất nghiêm túc nhìn Phì Phì từ đầu đến chân, hỏi: “Có chỗ nào đau không?”
Phì Phì theo phản xạ đưa tay sờ sờ cái mông nhỏ của mình. Vừa rồi ngã xuống đất là mông tiếp đất trước, nhưng có lẽ do thân thể nhỏ nhẹ nên cậu không cảm thấy quá đau. Cậu nghiêm túc cảm nhận lại lần nữa, rồi nói với anh Kiêu Hàn: “Mông đau, nhưng chỉ đau một chút xíu thôi.”
Cậu bé giơ ngón cái và ngón trỏ lên, kéo ra một khoảng cách rất nhỏ, ý nói chỉ đau đúng một chút xíu thật.
Thôi Nguyên, Lương Hàn Dục và Trương Tiểu Hổ vẫn luôn dựng tai nghe ngóng động tĩnh giữa Phì Phì và Sở Kiêu Hàn, nghe xong thì Thôi Nguyên lập tức nổi giận, suýt nữa xông lên: “Tụi bây dám đánh mông Phì Phì hả?!”
Không biết từ lúc nào, Ayer cũng đã cầm sẵn một cái gậy gỗ nhỏ đứng một bên, giọng cực kỳ hung dữ: “Mày đẩy Phì Phì ngã trước, còn đánh mông cậu ấy? Đánh kiểu gì? Dùng gì đánh?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT